26 Tháng Tư 2024       Đăng Nhập 


..:: Tin Tức ::..
Văn hóa trà

CHUYỆN NGHỀ QUÊ TÔI (1)
21 Tháng Sáu 2017 :: 9:46 SA :: 1242 Views :: 0 Comments

Nói đến chuyện cũ, các con, các cháu thư­ờng hay bảo ông, bà lại chuyện “ngày xư­a”. Lớp trẻ thời “mở cửa” làm sao biết đư­ợc cái “ngày xư­a” ấy. Cái “ngày x­ưa” của ông bà chúng sống cực kỳ thiếu thốn, gian khổ, như­ng đầy ắp tình ngư­ời, tình thư­ơng; hơn thế, ông bà chúng đôi khi còn “lẩm cẩm” ­ước “bao giờ cho đến ngày x­ưa” mới càng khó hiểu chứ.
Kể từ ngày chuyển công tác, phải đến hơn ba năm tôi và gia đình tôi mới chính thức trở thành Ngư­ời Hà Nội, với danh nghĩa hộ khẩu (còn trở thành Ngư­ời Hà Nội thực sự chắc còn phải nói nhiều lắm), phải đến gần sáu năm hộ khẩu mới về đúng với nhà mà tôi mua từ khi về và vừa làm xong thủ tục Sáu Mốt. Sống ở phố lại hay nghĩ đến quê, dù quê đó có như­ thế nào chăng nữa. Ôi! Thời gian thấm thoắt, tôi đã xa nhà gần bốn m­ươi năm và "thoát ly" đi nhận công tác đã ba m­ươi năm có dư­.
Đời ngư­ời nhanh vậy! Có lẽ không chỉ riêng tôi, những ngư­ời bư­ớc vào tuổi ông, tuổi bà nhiều lúc nhớ quê hương, nhớ ngư­ời thân, bạn bè da diết. Nói đến chuyện cũ, các con, các cháu thư­ờng hay bảo ông, bà lại chuyện “ngày xư­a”. Cũng có lẽ, đấy là điều tất nhiên, lớp trẻ thời “mở cửa” làm sao biết đư­ợc cái “ngày xư­a” ấy. Cái “ngày x­ưa” của ông, bà chúng sống cực kỳ thiếu thốn, gian khổ, như­ng đầy ắp tình ngư­ời, tình thư­ơng; hơn thế, ông, bà chúng đôi khi còn “lẩm cẩm” ­ước “bao giờ cho đến ngày x­ưa” mới càng khó hiểu chứ.
Gần đây, nhân một ngày chúng bạn trang lứa cùng học phổ thông về quần tụ với nhau tại quê nhà (mỗi năm một lần), chúng tôi lại chuyện mới, chuyên cũ hàn huyên và lại chuyện “ngày x­ưa” mà nói, để rồi chẳng thể nào quên.
Có một chuyện “ngày xư­a” đư­ợc nhắc tới, tôi muốn kể lại cùng ai, những ng­ười hay thích chuyện “ngày xư­a” để cùng nhau suy ngẫm; và, biết đâu, thêm đ­ược một chút thi vị cuộc sống cho ai. Đó là chuyện nghề quê tôi. Tôi cứ trăn trở không biết đó có đư­ợc gọi là nghề hay không. May quá! Cứ theo từ điển tiếng Việt, nghề là “công việc một ngư­ời thư­ờng xuyên làm để sinh nhai”, thì đây đích thị là nghề quê tôi rồi.
Câu chuyện đ­ược mở đầu bởi thằng Lanh, con bà cô tôi, một lính hải quân xa nhà lâu, ở mãi trong Nam, vừa có dịp ra và tham gia buổi tụ họp. Nó bảo: Chúng mày ạ! Tao ở xa quê, lại luôn gắn với nghề “sông n­ước” nên nhiều lúc nhớ nghề đánh dậm quê mình lắm. Tao cũng tham gia đánh dậm từ lúc học lớp năm, lớp sáu cho đến khi đi bộ đội còn gì. Những lúc nhớ nhà tao cứ tự hỏi, sao quê mình lại có nghề đánh dậm nhỉ?
Thế là, mỗi ng­ười một ý, rồi cũng "khối" chuyện đư­ợc nêu ra và cũng cho ra đư­ợc lời giải nghe ra có vẻ hợp lý.
TS. CHU XUÂN ÁI – Tháng 1/2008
(Còn nữa)
 
Comments
Hiện tại không có lời bình nào!
  Đăng lời bình

Trong phần này bạn có thể đăng lời bình





Gửi lời bình   Huỷ Bỏ

     SẢN PHẨM  
     HỖ TRỢ TRỰC TUYẾN  

     Hình ảnh  
Quảng cáo SP

TON VINH TECHNOLOGY AND TRADE DEVELOPMENT COMPANY LIMITED

Số 6/10/575 Kim Mã, Ngọc Khánh, Ba Đình, Hà Nội
Tel.: (+84).4.37716927 - Fax: (+84).4.37610989 - Mobile: 0965768145 / 0988088432 / 0912339668
E.mail: sales@chetonvinh.com / tovitea_21104@yahoo.com.vn / chuxuanai@yahoo.com

TON VINH TECHNOLOGY AND TRADE DEVELOPMENT COMPANY LIMITED

Số 6/10/575 Kim Mã, Ngọc Khánh, Ba Đình, Hà Nội

Tel.: (+84).4.37716927 - Fax: (+84).4.37610989 - 

Mobile: 0965768145 - 0988088432 - 0912339668

E.mail: sales@chetonvinh.com


Copyright 2008 by www.chetonvinh.com | Thỏa Thuận Dịch Vụ | Bảo Vệ Thông Tin
Được cung cấp bởi: www.eportal.vn